Nguồn luật của công pháp quốc tế là các nguồn cung cấp các quy định pháp lý điều chỉnh các mối quan hệ quốc tế. Các nguồn luật của công pháp quốc tế bao gồm:
Điều ước quốc tế: Điều ước quốc tế là một văn bản do hai hay nhiều quốc gia ký kết, nhằm xác lập các quyền và nghĩa vụ pháp lý đối với các bên ký kết. Điều ước quốc tế là nguồn luật quan trọng nhất của công pháp quốc tế.
Tập quán quốc tế: Tập quán quốc tế là những quy tắc hành vi được các quốc gia áp dụng một cách thường xuyên và nhất quán trong một thời gian dài, trên cơ sở tự nguyện và với ý thức rằng những quy tắc đó là bắt buộc. Tập quán quốc tế có thể được coi là nguồn luật của công pháp quốc tế, nếu nó được các quốc gia thừa nhận là quy tắc chung của pháp luật quốc tế.
Nguyên tắc chung của pháp luật quốc tế: Nguyên tắc chung của pháp luật quốc tế là những nguyên tắc cơ bản của pháp luật, được áp dụng chung cho tất cả các quốc gia, bất kể quốc gia đó có ký kết điều ước quốc tế hay không. Nguyên tắc chung của pháp luật quốc tế có thể được coi là nguồn luật của công pháp quốc tế, nếu nó được các quốc gia thừa nhận là nguyên tắc chung của pháp luật quốc tế.
Án lệ quốc tế: Án lệ quốc tế là các phán quyết của các cơ quan tài phán quốc tế, được các quốc gia sử dụng làm cơ sở để giải quyết các tranh chấp quốc tế. Án lệ quốc tế có thể được coi là nguồn luật của công pháp quốc tế, nếu nó được các quốc gia thừa nhận là án lệ quốc tế.
Học thuyết luật quốc tế: Học thuyết luật quốc tế là các tác phẩm nghiên cứu của các nhà luật học quốc tế, về các vấn đề pháp luật quốc tế. Học thuyết luật quốc tế có thể được coi là nguồn luật của công pháp quốc tế, nếu nó được các quốc gia thừa nhận là học thuyết luật quốc tế.
Các nguồn luật của công pháp quốc tế có mối quan hệ chặt chẽ với nhau. Điều ước quốc tế là nguồn luật quan trọng nhất của công pháp quốc tế, nhưng nó không phải là nguồn luật duy nhất. Các nguồn luật khác như tập quán quốc tế, nguyên tắc chung của pháp luật quốc tế, án lệ quốc tế và học thuyết luật quốc tế có thể được sử dụng để giải thích và bổ sung cho các quy định của điều ước quốc tế.